Sống như một cuộc trò chuyện không bao giờ tắt
Xưởng
Thứ Ba,
29/04/2025
(Bài 10 - Bài cuối trong loạt bài Giao Tiếp Nội Sinh – Góc Nhìn Theo Tuổi Đời & Tiến Trình Nội Tâm)
“Tôi là ai trong những người đang nói chuyện trong đầu tôi?”
Câu hỏi ấy nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng lại là cánh cửa mở ra thế giới bên trong – nơi không chỉ có một “tôi” hiện diện.
Có khi mình là người lý trí, phân tích rõ ràng từng khả năng. Có khi là đứa trẻ sợ hãi, chỉ muốn trốn tránh một cơn giận. Có lúc lại là kẻ mộng mơ, nói ra điều viển vông mà chính mình cũng thấy buồn cười. Và thỉnh thoảng, một tiếng nói tĩnh lặng, rất khẽ, cất lên từ nơi sâu thẳm: không phán xét, không ồn ào – chỉ như một làn gió chạm nhẹ vào tâm trí, khiến mình dừng lại, lắng nghe.
Giao tiếp nội sinh không đơn thuần là trò chuyện với bản thân. Đó là nghệ thuật sống trong tỉnh thức. Là việc để cho chính mình được nghe – mà không phải chạy theo phản ứng của thế giới.
Mỗi người có thể học cách sống như một cuộc hội thoại, mà ở đó, không có ai bị bỏ lại. Không có cảm xúc nào bị vứt đi. Không có phần nào của bản thân bị cắt rời.
Khi đã quen với cách sống này, những cô đơn ngoài đời không còn quá đáng sợ. Mình không còn phải níu lấy người khác như cách để lấp đầy khoảng trống. Vì bên trong, đã có những đối thoại luôn âm ỉ tiếp diễn – như một dòng chảy, như ngọn lửa nhỏ, giữ ấm cho cả những đêm dài.
Giao tiếp nội sinh, cuối cùng, là một cách sống. Một sự hiện diện. Không cần phải có ai xác nhận, cũng không cần phải thể hiện ra bên ngoài. Chỉ cần mình vẫn lắng nghe. Vẫn trả lời. Vẫn sống như một cuộc trò chuyện không bao giờ tắt.